Nhật ký làm phim: Hạnh phúc là cả một hành trình

Dĩ nhiên cả đội ngũ chúng tôi thấy vui nhất là đứa con của chúng tôi đã được “sinh ra” một cách tron vẹn. Nhưng điều khiến chúng tôi bật cười nhất là khi nhìn lại những gì chúng tôi mới bắt đầu. Úi giời ơi không hiểu sao mà nó xấu thế không biết. Xấu muốn độn thổ luôn. Nhưng nhờ vậy mà chúng tôi thấy được mình đã tiến bộ và dũng cảm ra làm sao khi biết mình chẳng giỏi giang gì mà lại dám làm điều chúng tôi nghĩ là phi thường so với khả năng của mình lúc đó.

Đây là một trong những đoạn diễn xuất nhân vật Trư Heo ban đầu của Khoa. Hồi đó Khoa cũng vất vả mấy tháng trời chỉ để loay hoay làm nhân vật này. Chúng tôi nhớ anh đạo diễn bảo là đoạn này giống như vừa múa, vừa diễn xiếc thăng bằng nữa. Nó phải cho người ta thấy bản năng của một đầu bếp khi món ăn của mình nấu gặp nguy hiểm.

Còn đây là bé Gạo của chúng tôi với nụ cười dễ thương toả nắng. Chúng tôi cho rằng đây vẫn là một bé Gạo dễ thương nhưng dễ thương hồi đó và bây giờ đã khác nhau nhiều rồi, haha.

Còn đây là một trong những hình vẽ bối cảnh khi chúng tôi bát đầu dự án. So với những gì chúng tôi đang làm ở hiện tại thì quả thật bức hình này xứng đáng được đưa vào bảo tàng. Những nét vẽ hồi đó có phần ngô nghê và dễ thương.

Hiện tại thì sao?

Hiện tại chúng tôi tạm hài lòng với những gì mình đang làm. Phải hài lòng thì mới đi tiếp và hoàn thành bộ phim được chứ. Chúng tôi sẽ còn tiến bộ nữa, nhưng bây giờ tạm thời có thể nghỉ ngơi một chút rồi chiến đấu cho các dự án sắp tới.

Trích nhật ký những ngày làm phim.